Trong Gi 6:6, Tại sao Chúa Jesus lại chọn Phi-líp để hỏi?

Chúng ta không thực sự biết được chính xác lý do Chúa đã suy nghĩ gì trong quyết định của Ngài, nhưng dựa vào ký thuật của Giăng chúng ta có thể có chút manh mối trong sự lựa chọn này của Ngài.

Dựa theo Giăng 1:43, chúng ta thấy được chính Chúa Jesus đã quyết định đi lên miền Ga-li-lê để gọi Phi-líp làm môn đồ của Ngài. Trong bối cảnh của Giăng 1, chúng ta có thể thấy Phi-líp được Chúa Jesus quyết định lựa chọn và gọi là môn đồ thứ ba của Ngài sau khi Ngài đã có hai môn đồ đầu tiên trong đội của mình là An-rê và Si-môn Phi-e-rơ. Chính bản thân Phi-líp cũng đã có một tuyên bố là lời làm chứng với Na-tha-na-ên – sau này là môn đồ thứ tư của Chúa Jesus, rằng:

Giăng‬ ‭1‬:‭45

Phi-líp gặp Na-tha-na-ên, khoe: “Chúng tôi đã gặp Đấng mà Môi-se đã viết trong Kinh Luậtcác tiên tri của Chúa cũng có ghi chép. Ngài là Đức Giê-su, con ông Giô-sép ở Na-xa-rét.

Phi-líp là người đã tự nhìn làm chứng về “Jesus, con trai ông Giô-sép” là Đấng đã được ghi chép và tiên tri. Ngài đã đến như cách mà Giăng đã miêu tả và chúng ta tin rằng trong lời làm chứng của Phi-líp, ông cũng có cùng một kinh nghiệm như Giăng.

Giăng ‬1:14

“Ngôi Lời đã giáng thế làm người, cư ngụ giữa chúng ta, tràn đầy ân sủng và chân lý. Chúng tôi đã tận mắt chiêm ngưỡng vinh quang Ngài, là vinh quang của Con Một đến từ Cha.”

1 Giăng 1:1

“Điều vẫn có từ ban đầu, điều chúng tôi đã nghe, điều mắt chúng tôi đã thấy, điều chúng tôi đã chiêm ngưỡng và tay chúng tôi đã sờ về Ngôi Lời sự sống.”

Quay lại bối cảnh trong Giăng 6, không khó để nhận thấy rằng Chúa Jesus có sự chủ đích trong việc tiếp cập với Phi-líp trong việc hỏi ông: “Ta tìm đâu ra bánh để mua cho họ ăn đây?” – Gi‬ ‭6‬:‭5. Điều này hẵn đã làm phát sinh trong chúng ta một câu hỏi rằng, tại sao lại là Phi-líp mà không phải là người khác?

Như đã nói ở phần mở đầu, chúng ta không thể nào trả lời chính xác ý định của Ngài. Nhưng sự tiếp cận này giúp cho chúng ta phần nào đó học hỏi được cách mà Chúa Jesus môn đồ hoá các môn đồ qua sự dạy dỗ Ngài.

Phi-líp, người mà chúng ta biết rằng ông là một trong những môn đồ có sự hiểu biết chút ít về việc Chúa Jesus đã từng có một lần làm phép lạ liên quan đến thực phẩm, cụ thể là nước. Tại thành Ca-na, được biết đến là nơi Ngài làm phép lạ đầu tiên trong hành trình chức vụ của mình. Tại đây Ngài đã hoá nước lã thành rượu, phép lạ này trong ngày hôm nay có thể ước chừng khoảng gần 500 lít. Giăng cung cấp cho chúng ta biết thông tin trong Giăng 2:2 rằng cũng có các môn đồ Ngài đồng dự tại đó. Vậy nên, trong 12 môn đồ của Chúa Jesus, chúng ta xác định được rằng có 4 môn đồ đã được chứng kiến phép lạ đầu tiên của Ngài, trong bốn môn đồ này có cả Phi-líp.

Từ dữ kiện này, chúng ta có một thông tin nền đủ để chúng ta biết phần nào ý định của Chúa Jesus khi Ngài hỏi Phi-líp.  Có thể các môn đồ lúc bấy giờ (bao gồm cả Phi-líp) đã không còn nhớ về những điều mà họ đã từng tuyên bố. Chúa Jesus có lẽ đã muốn Phi-líp tự tin mà nói về Thầy của mình sẽ có giải pháp giải quyết cho đoàn dân đông này về vấn đề lương thực, khi mà trong quá khứ ông đã kinh nghiệm Chúa cũng đã giải quyết một vấn đề về lương thực cho một tiệc cưới lớn. 

Nhưng diễn biến của câu chuyện không quá bất ngờ, Phi-líp thực đã chẳng còn nhớ gì về quyền năng của Thầy mình – Đấng mà ông đã từng tuyên bố và chứng kiến, kinh nghiệm. Ông than vãn và nói rằng: “không có cách nào hết thầy à. “Có lấy 200 đồng đơ-na-ri cũng chẳng đủ để cho mỗi người một miếng nhỏ”. – Gi 6:7

Chúng ta, tin chắc rằng Ngài không tức giận với Phi-líp vì chính Ngài đã biết điều Ngài làm trước khi hỏi (Gi 6:6), vì Ngài không có lời chê trách nào cho ông trong đoạn hội thoại đó.

Phần tiếp theo của câu chuyện mang ý nghĩa sâu sắc. Đức Chúa Jesus đưa ra một mệnh lệnh khác, hãy nhặt lại những miếng bánh còn thừa lại và đặt chúng vào giỏ. Ngày hôm sau, các môn đồ nghe Ngài giảng dạy sau phép lạ ấy, cùng với tiếng lẩm bẩm phàn nàn của đoàn dân về Ngài. Thật thú vị, lời than phiền của dân chúng lại chính là điều mà Phi-líp đã từng tuyên bố khi ông lần đầu gặp Đức Chúa Jesus.

 ‭‭Giăng‬ ‭6‬:‭41‬-‭42‬

41Thế là người Do Thái bắt đầu thì thầm bàn tán với nhau vì câu Ngài nói: Ta là bánh từ trời xuống. 42Họ bảo: “Người nầy không phải là Giê-su con Giô-sép sao? Cha mẹ anh ấy chúng ta đều biết cả, sao bây giờ lại dám nói: Ta từ trời xuống?””

Vậy nên, qua bản ký thuật của Giăng chúng ta biết rằng lúc bấy giờ Chúa Jesus thật đã có nhiều môn đồ, nhưng gần như tất cả đã bỏ đi sau khi Ngài dạy dỗ, ngoại trừ 12 môn đồ thân cận mà chính Ngài đã gọi họ bởi tên và chọn họ (Gi 6:70). Trong bối cảnh mà Giăng trình thuật lại, chúng ta có đủ sự tự tin để tin rằng, trước là Phi-líp sau là các môn đồ đã và sẽ được kinh nghiệm, thông hiểu hơn ai hết về sự dạy dỗ của Chúa Jesus trong phép lạ hoá bánh cho 5000 người ngày hôm đó. Vì chính họ đã được chính Chúa phán dạy trực tiếp, kèm với hướng dẫn họ làm lại hành động nhặt vụn bánh để trải nghiệm lại điều mà chính tổ phụ họ đã từng làm với Ma-na (Tại sao Chúa Jesus lại bảo môn đồ nhặt những mẫu bánh vụn?). Hơn thế, về sau này, khi Ngài đã thăng thiên rồi, họ sẽ được nhận Đức Thánh Linh và chính họ, hơn ai hết, họ sẽ được Thánh Linh Chúa nhắc lại mọi điều và sẽ giúp cho họ hiểu và sâu sắc hơn những điều ấy (Gi 16:13-14).