Câu hỏi này có thể rất phức tạp, tuỳ theo ý nghĩ của chúng ta khi nói “chưa từng nghe Phúc Âm”. Có những vấn đề liên quan đến việc con người trong Cựu Ước đã tin vào điều gì trước khi Phúc Âm của Chúa Jesus Christ được bày tỏ (xem bài viết khác). Cũng có câu hỏi về việc điều gì xảy đến cho các thai nhi, trẻ nhỏ hoặc những người chưa có khả năng nhận thức để tin vào Phúc Âm? Câu hỏi này được trả lời tại đây (xem bài viết khác).
Chúng ta sẽ xem xét câu hỏi này từ góc độ của một người bình thường trong thời đại chúng ta, người có khả năng tin vào Phúc Âm nhưng Phúc Âm chưa đến với làng mạc hay khu vực của họ. Liệu họ có lỡ mất cơ hội được cứu chỉ vì Phúc Âm chưa đến với nơi họ ở?
Điều đầu tiên cần suy nghĩ là: không ai nằm ngoài tầm nhìn của Đức Chúa Trời. Ngài thấy hết mọi người và biết rõ tấm lòng họ. Không chỉ vậy, chúng ta cũng có sự bảo đảm rằng Đức Chúa Trời đang hành động trên khắp thế giới như sau:
Công Vụ 17:26-27
26 Từ một người, Ngài dựng lên tất cả các dân tộc trong nhân loại cho họ ở khắp mặt địa cầu, định thời gian hiện hữu và biên giới cho họ cư trú,27 để tìm kiếm Đức Chúa Trời, may ra có thể dò dẫm mà tìm được Ngài, dù Ngài không ở xa mỗi người trong chúng ta.
Vì vậy, chúng ta thấy rằng không ai vượt khỏi tầm với của Đức Chúa Trời. Ngài đã làm cho mọi người ở mọi nơi có thể tìm thấy Ngài. Và chúng ta có thể tin cậy rằng, khi Đức Chúa Trời phán rằng Ngài muốn mọi người được cứu, thì Ngài sẽ chẳng bỏ rơi ai đang thật lòng tìm kiếm Ngài. Trong thời đại này, sự dạy dỗ từ nơi Đức Chúa Trời là chúng ta phải tin vào Phúc Âm của Chúa Jesus để được cứu:
“Chẳng có sự cứu rỗi trong đấng nào khác, vì ở dưới trời chẳng có danh nào khác ban cho loài người để chúng ta nhờ đó mà được cứu.”
Công Vụ 4:12
**Danh đó chính là Chúa Jesus Christ.
Vậy nếu chúng ta hiểu đúng rằng cần phải ăn năn và tin vào Phúc Âm để được cứu, thì tại sao Phúc Âm lại không được rao truyền đến mọi người ở mọi nơi? Như đã nói, không ai vượt khỏi tầm với của Đức Chúa Trời, nhưng nhiều người đã có vấn đề qua việc họ đã từ chối Đức Chúa Trời. Trong trường hợp đó, thì Phúc Âm sẽ giúp ích gì cho họ? Hãy suy xét cách Đức Chúa Trời đã bày tỏ chính Ngài qua công trình sáng tạo:
Rô-ma 1:18-2518Vì cơn thịnh nộ của Đức Chúa Trời đã bộc lộ từ trời nghịch lại mọi hình thức không tôn kính Đức Chúa Trời và bất chính của những người lấy bất chính áp chế sự thật.19Bởi những gì có thể biết về Đức Chúa Trời đều rõ ràng đối với họ vì Đức Chúa Trời đã tỏ bày cho họ rồi.20Vì những gì của Đức Chúa Trời mà mắt trần không thấy được, kể cả quyền năng vĩnh cửu lẫn thần tính của Ngài, thì từ thuở sáng tạo vũ trụ đã được thấy rõ nhờ nhận thức về các tạo vật, nên họ không còn cách nào bào chữa được.21Vì họ đã biết Đức Chúa Trời nhưng không tôn vinh cảm tạ Ngài là Đức Chúa Trời, trái lại họ suy tưởng những chuyện hư không và lòng dạ ngu dốt của họ ra tăm tối.22Tự cho mình là khôn ngoan, họ đã trở thành ngu dại,23đổi vinh quang của Đức Chúa Trời bất diệt ra giống như hình tượng của loài người hư nát, của chim trời, của thú đồng và loài bò sát.24Vì thế theo dục vọng của lòng họ, Đức Chúa Trời đã bỏ mặc họ đắm chìm vào trong sự nhơ nhuốc đến nỗi họ cùng làm nhục thân thể mình với nhau.25Họ đổi chân lý Đức Chúa Trời lấy điều giả trá và thờ lạy, phụng sự tạo vật thay vì Đấng Tạo Hóa, là Đấng đáng được chúc tôn đời đời, A-men.
Trong phân đoạn này, chúng ta thấy rằng loài người có thể chối bỏ lẽ thật về Đức Chúa Trời, mặc dù lẽ thật đó đã được Ngài bày tỏ cách rõ ràng cho họ. Khi con người từ chối như vậy, Đức Chúa Trời không có trách nhiệm phải ban thêm sự mặc khải nữa. Nếu chúng ta hiểu rằng một người cần phải tin rằng có Đức Chúa Trời để có thể tiếp nhận Phúc Âm, thì ở những nơi con người cứ liên tục chống nghịch Đức Chúa Trời, sứ điệp Phúc Âm cũng sẽ bị khước từ hoặc phớt lờ. Tuy vậy, chúng ta tin rằng Đức Chúa Trời với lòng nhân từ và sự khôn ngoan của Ngài vẫn có thể mang Phúc Âm đến cho những người đang thật lòng tìm kiếm Ngài. Chúng ta biết rằng Đức Thánh Linh có thể cáo trách thế gian về tội lỗi và ngay cả những người đang sống xa Đức Chúa Trời cũng có thể được dẫn đến sự nhận biết Ngài và tin nhận Phúc Âm.
Đây chính là viễn cảnh đầy hy vọng về việc Phúc Âm được rao giảng ra khắp thế giới. Chúng ta có thể tin chắc rằng nếu Đức Chúa Trời kêu gọi chúng ta đem Phúc Âm đến cho muôn dân và Ngài đang gây dựng Hội Thánh để sai đi, thì cũng chính trong sự khôn ngoan và ân điển của Ngài, Ngài đang đem Phúc Âm đến với những người đang cần và đang tìm kiếm lẽ thật.
Vậy nên, chúng ta thấy rằng Đức Chúa Trời đối xử công bằng với mọi người khi ban cho họ cơ hội để ăn năn và tin nhận Phúc Âm. Tuy nhiên, trong điều này cũng có một tiến trình về sự hiểu biết và đức tin nơi Đức Chúa Trời. Ví dụ, nếu một nhóm người sống trong bộ tộc xa xôi trong rừng rậm chối bỏ Đấng Tạo Hóa chân thật và quay sang thờ cúng các thần linh khác hoặc hình tượng, thì có thể Phúc Âm sẽ không đến với làng của họ. Nhưng điều đó không có nghĩa là họ không thể tin, hay không thể tìm kiếm Đức Chúa Trời, vì Kinh Thánh quả quyết rằng Đức Chúa Trời đã khiến cho mọi người ở “khắp nơi đều có thể tìm kiếm Ngài”. Và nếu họ thật sự tìm kiếm Ngài, chúng ta hiểu rằng Đức Chúa Trời cũng sẽ khiến Phúc Âm được đến với họ. Bởi vì Ngài thấy và biết mọi sự, nên Ngài cũng kêu gọi Hội Thánh đem Phúc Âm đến những vùng đất mới, những ngôi làng chưa từng nghe đến danh Chúa và chúng ta có thể vâng theo sự sai phái đó trong sự tin cậy rằng sẽ có những người ăn năn và tin nhận.
Chúng ta cần hiểu rõ rằng Hội Thánh không thể thỏa lòng cho rằng mình không cần làm gì cả, vì nghĩ rằng Đức Chúa Trời sẽ lo liệu mọi điều. Thực tế thì hoàn toàn ngược lại, Hội Thánh phải mang một tấm lòng nhiệt thành vì những linh hồn chưa từng nghe về Phúc Âm và đang sống trong sự chống nghịch Đức Chúa Trời. Chính Chúa Jesus đã ban cho Hội Thánh mục tiêu rõ ràng: môn đồ hoá cho muôn dân. (xem bài viết: Công việc của người đào tạo môn đồ là gì?)
 
				

