Tổng quan từng sách

Tổng quan

Phao-lô viết thư gửi đến hội thánh tại Cô-lô-se để củng cố cho họ trước những giáo sư giả có thể cố gắng áp đặt những quy tắc nghiêm ngặt về ăn uống và các ngày lễ của tôn giáo. Phao-lô chỉ ra sự vượt trội của Đấng Christ so với tất cả triết lý và truyền thống của loài người. Ông viết về thần tính của Đấng Christ (“Ngài là hình ảnh của Đức Chúa Trời vô hình, là con đầu lòng của mọi tạo vật”_1:15) và sự hòa giải Ngài đã hoàn thành bằng chính huyết của Ngài. Ông giải thích rằng cách sống đúng đắn trong thế giới này là tập trung vào những điều thuộc về trời thay vì những điều thuộc về đất. Những người được Đức Chúa Trời chọn phải từ bỏ cuộc sống tội lỗi và sống theo Ngài cách thánh khiết cũng như tập chú vào Đấng Christ như là đầu của hội thánh (1:18). Phao-lô viết thư này khi đang bị tù, có lẽ cùng thời gian viết thư gửi đến hội thánh Ê-phê-sô.

Về sách

Tác giả

Phao-lô

  • Sinh ra ở Tạt-sơ, là một công dân La Mã
  • Dòng dõi Y-sơ-ra-ên. Chi phái Bên-gia-min. Người Do Thái được sinh và nuôi dạy bởi cha mẹ là người Hê-bơ rơ, phái Pha-ri-si
  • Học trò của Giáo Sư Kinh Luật Ga-ma-li-ên
  • Ông viết đã viết 13 cuốn sách trong Kinh Thánh
Niên đại
60 CN
Nguyên ngữ
Hy Lạp
Vị trí viết sách
Trong tù tại Rô-ma lần 1
Thể loại
Thư Tín
Phong cách văn học
Thư

Nội dung

Từ khoá

1. Cuộc sống tràn đầy niềm vui
2. Tập trung vào Chúa Jêsus

Cấu trúc

I. Sự giải bày về thân vị và công việc của Đấng Christ (1:1-29)

– Lời mở đầu (1:1-14)

– Thân vị của Đấng Christ (1:15-20)

– Công tác của Đấng Christ (1:21-29)

II. Cảnh báo và chống lại giáo lý sai lạc (2:1-23)

– Khích lệ và cảnh báo Hội Thánh trong Đấng Christ (2:1-8)

– Công tác của Đấng Christ (2:9-15)

– Chống lại 3 điều chống lại christ (2:16-23)

– Cảnh báo về chủ nghĩa luật pháp Do Thái (2:16-17)

– Cảnh báo về chủ nghĩa thần bí (2:18–19)

– Cảnh báo về lối sống khổ hạnh (2:20–23)

III. Nếp sống của tín hữu (3:1-4:6)

– Nếp sống mới trong Đấng Christ (3:1–17)

– Nếp sống trong gia đình và xã hội (3:18–4:1)

– Truyền rao phúc âm – Dạy dỗ về lời nói và đời sống chứng đạo (4:2–6)

IV. Chứng đạo và lời chào kết (4:7–18)