Mạng lệnh cơ bản của Chúa Jesus

Ăn năn & Tin

Mục đích

Học biết bản chất thật sự của sự ăn năn và đức tin thật là như thế nào.

Kinh Thánh

Câu chuyện: Người đàn bà tội lỗi được tha thứ

36Có một người Pha-ri-si mời Đức Chúa Jêsus ăn tại nhà mình. Vậy, khi đã vào nhà người Pha-ri-si thì Ngài ngồi bàn. 37Vả, có một người đàn-bà xấu nết ở thành đó, nghe nói Đức Chúa Jêsus đương ngồi bàn tại nhà người Pha-ri-si, bèn đem đến một bình ngọc trắng đựng đầy dầu thơm. 38Người đứng đằng sau, nơi chân Đức Chúa Jêsus, khóc, sa nước mắt trên chân Ngài, rồi lấy tóc mình mà chùi; lại hôn chân Ngài, và xức dầu thơm cho. 39Người Pha-ri-si đã mời Ngài, thấy vậy, tự nghĩ rằng: Nếu người nầy là đấng tiên-tri, chắc biết người đàn-bà rờ đến mình đó là ai, cùng biết ấy là người đàn-bà xấu nết. 40Đức Chúa Jêsus bèn cất tiếng phán cùng người rằng: Hỡi Si-môn, ta có vài lời nói cùng ngươi. Người thưa rằng: Thưa thầy, xin cứ nói.

41Một chủ nợ có hai người mắc nợ: Một người mắc năm trăm đơ-ni-ê, một người mắc năm chục. 42Vì hai người đều không có chi mà trả, nên chủ nợ tha cả hai. Trong hai người đó, ai yêu chủ nợ hơn? 43Si-môn thưa rằng: Tôi tưởng là người mà chủ nợ đã tha nhiều nợ hơn. Đức Chúa Jêsus phán rằng: Ngươi đoán phải lắm. 44Đoạn, Ngài xây lại người đàn-bà mà phán cùng Si-môn rằng: Ngươi thấy đàn-bà nầy không? Ta vào nhà ngươi, ngươi không cho nước rửa chân; nhưng người đã lấy nước mắt thấm ướt chân ta, rồi lấy tóc mình mà chùi. 45Ngươi không hôn ta, nhưng người từ khi vào nhà ngươi, thì hôn chân ta hoài. 46Ngươi không xức dầu đầu ta; nhưng người lấy dầu thơm xức chân ta. 47Vậy nên ta nói cùng ngươi, tội-lỗi đàn-bà nầy nhiều lắm, đã được tha hết, vì người đã yêu-mến nhiều; song kẻ được tha ít thì yêu-mến ít. 48Ngài bèn phán cùng người đàn-bà rằng: Tội-lỗi ngươi đã được tha rồi. 49Các người ngồi bàn với Ngài nghĩ thầm rằng: Người nầy là ai, mà cũng tha tội? 50Nhưng Ngài phán cùng người đàn-bà rằng: Đức-tin của ngươi đã cứu ngươi; hãy đi cho bình-an.

Lu-ca 7:36-50

Câu gốc:
Ngài phán: “Giờ đã trọn, vương quốc Đức Chúa Trời đã đến gần, các ngươi hãy ăn năn và tin nhận Tin Lành.” Mác 1:15

Phương pháp thanh gươm

Bước 1: Thanh chặn
Câu chuyện này có những ai?

Có 2 loại nhân vật: nhân vật thật & nhân vật giả tưởng (trong dụ ngôn).

  • Nhân vật thật: Si-môn (người Pha-ri-si), Chúa Jesus, đoàn dân, người đàn bà
  • Nhân giả tưởng: Chủ, 2 người đầy tớ
Câu chuyện này diễn ra ở đâu?

Xem xét vị trí địa lý nơi câu chuyện thực tế đang diễn ra.

  • Nhà Si-môn (người Pha-ri-si), quanh khu vực Ga-li-lê
Câu chuyện này diễn ra khi nào?

Xem xét thời gian của câu chuyện, có thể là thời gian cụ thể hoặc một khoảng thời gian.

  • Giai đoạn đầu của chức vụ của Chúa Jesus (ở xứ Ga-li-lê)
Câu chuyện này diễn ra những điều gì?

Tóm tắt câu chuyện, rút gọn các sự kiện chính để có thể nhìn thấy câu chuyện một cách tổng quan.

  • Chúa Jesus được một người Pha-ri-si mời Ngài dùng bữa trong nhà mình.
  • Trong lúc dùng bữa có một người đàn bà xấu nết đem đến một bình dầu thơm đến, khóc và dùng tóc lau chân Chúa, rồi hôn và xức dầu thơm lên chân Ngài.
  • Người Pha-ri-si nghĩ thầm về Chúa. Sau đó Chúa Jesus đã kể kể cho ông về một ẩn dụ người chủ và 2 người đầy tớ mang nợ và rồi Chúa bắt đầu dạy dỗ ông.
  • Chúa tha tội cho người đàn bà.
Bước 2: Lưỡi gươm
Đoạn này dạy gì về Đức Chúa Trời?

Tập trung vào những điều giúp chúng ta nhìn biết Đức Chúa Trời. Ngài là ai? Ngài như thế nào?...

  • Chúa Jesus ăn (36) Thể hiện nhân tính của Chúa.
  • Chúa Jesus là Đấng tiên tri, Ngài biết những gì người Pha-ri-si và những người khác nghĩ trong lòng. (39-40, 49)
  • Chúa Jesus là người thầy (Ra-bi) dạy dỗ. (40)
  • Trong câu chuyện dụ ngôn, người chủ chính là Đức Chúa Trời, Đức Chúa Trời chính là chủ nợ. Ngài là đấng duy nhất có quyền tha tội, Ngài nhân từ và công bằng tha nợ cho cả 2 người đầy tớ (41-42).
  • Chúa Jesus là Đấng có quyền tha tội. (48)
Bước 3: Tay cầm
Đoạn này dạy gì về con người?

Có hai loại bài học: bài học tốt—noi theo & bài học xấu—từ bỏ

  • Người đàn bà có sự nhận biết tội lỗi và cần sự tha thứ (ĂN NĂN) về tội lỗi của mình. (37-38)
  • Người đàn bà trân trọng Chúa Jesus (37-38, 44-47) thông qua việc bà mang cho Chúa bình ngọc đựng dầu thơm và hành động lấy tóc lau chân, hôn chân và xức dầu thơm cho chân Chúa Jesus.
  • Cả hai người đều tìm kiếm Chúa (36-37) nhưng hành động và thái độ của mỗi người lại thể hiện mức độ khác nhau trong việc tìm kiếm.
      • Với người Pha-ri-si, ông chỉ dừng lại với việc mời Chúa Jesus vào dự tiệc.
      • Với người đàn bà tội lỗi, bà đã dùng mọi hành động của bà để thể hiện tấm lòng khao khát cần được tha tội của bà.
  • Trong câu chuyện dụ ngôn, 2 người đầy tớ mắc nợ (41), điều này cũng tương đương với việc con người tội lỗi. Tuy nhiên con người lại không có khả năng tự tha nợ cho bản thân được (42). Con người là nhân tố cần được tha tội.
Bước 4: Dùng gươm
Bài học rút ra từ câu chuyện này là gì?

Phân biệt bài học và áp dụng. Bài học phải có trước. Áp dụng phải dựa trên bài học.

  • Giải nghĩa ẩn dụ:

Chúa Giê-xu đã kể ẩn dụ này cho người Pha-ri-si sau khi ông có suy nghĩ trong lòng. Chúng ta có thể hiểu, cả 2 người đàn bà và người Pha-ri-si đều là 2 con nợ, không kể ít nhiều và cả 2 đều được tha nợ bởi chủ của mình. Người được tha nợ nhiều hơn sẽ yêu chủ mình hơn.

Chúng ta thường nghĩ, người nhiều nợ hơn sẽ là người đàn bà tội lỗi, nhưng trên thực tế, Chúa không đề cập ai nhiều tội hơn. Thay vào đó, Chúa đã so sánh giữa hành động của người Pha-ri-si và người đàn bà, cho thấy việc người đàn bà đang khẩn thiết tìm kiếm sự tha tội  gọi cách khác là ăn năn. Chính người đàn bà cũng nhận biết bà nhiều tội, nên bà đã đem tất cả những gì mình có (bình dầu thơm) đến dưới nơi chân Chúa, dùng mọi hành động để thể hiện sự ăn năn của bà để được nhận sự tha tội. Ngược lại với người đàn bà tội lỗi, trong bản văn, chúng ta không nhận thấy được bất cứ hành động nào của người Pha-ri-si sau khi ông nhìn thấy hành động của người đàn bà hay là sau khi Chúa kể câu chuyện dụ ngôn hay là sau khi Chúa so sánh, dường như ông đã biến mất khỏi câu chuyện. Như vậy, chúng ta có thể hiểu người Pha-ri-si đã không hề nhận biết tội lỗi của mình, ông không hề tìm kiếm sự tha tội. Ông thậm chí còn tệ hơn người đầy tớ nợ ít trong câu chuyện dụ ngôn.

Tuy nhiên, nếu chúng ta tìm kiếm sự tha tội mà lại chẳng biết và tin Chúa Jesus là Đấng có thể khiến chúng ta được sạch tội, thì mọi điều chúng ta làm đều là vô ích, chẳng có hy vọng. Nhưng người đàn bà tội lỗi đã tìm đến Chúa Jesus để nhận được sự tha tội. Chính bà đã tin rằng Chúa Jesus có quyền tha tội trên bà và Ngài cũng khẳng định là tội lỗi bà đã được tha (48-50) bởi đức tin của bà đã cứu bà (50).

  • Bài học: Chúng ta phải nhận biết được bản thân chúng ta tội lỗi đến mức nào, để chúng ta có thể ý thức và tìm kiếm sự tha tội thông qua sự ăn năn thật. Ăn năn thật là tấm lòng, tin là hành động.

    Kết luận

    Kiểm tra
    &

    Bạn có biết, hiểu và tin Phúc Âm cứu rỗi của Chúa Jesus Christ không?

    Áp dụng
    &

    Chúng ta phải ăn năn và đặt đức tin thật sự nơi Chúa Jesus bằng cách:

    • Quay lưng lại với tội lỗi của mình và hướng về Chúa, hạ mình xuống trước mặt Ngài.
    • Cầu Nguyện xưng nhận tội lỗi và xin sự tha thứ từ Ngài.
    • Đặt đức tin nơi Chúa Giê-su để được cứu rỗi linh hồn và nhận sự sống đời đời nơi Ngài.
    Cầu nguyện
    &

    Hãy cầu nguyện rằng:

    • Chúng ta sẽ bắt đầu đi theo Chúa Jesus từ hôm nay, bắt đầu với sự ăn năn và đức tin thật trong sự nhận biết Ngài là Đấng duy nhất có thể cứu rỗi linh hồn của mình.
    • Chúng ta phải tiếp tục ăn năn và tin mỗi ngày thì thuộc linh của chúng ta mới được tăng trưởng.